Ngày xửa ngày xưa, có một đôi vợ chồng già. Họ sống ở một góc xa xôi của thành phố. Cuộc sống của họ rất khó khăn và con cái họ không quan tâm đến họ. Họ để hai người ở nhà và ra ngoài sống một cuộc sống hạnh phúc... Ông nội mỗi tối cùng bà nội ra ngoài đi dạo.Họ đến một công viên và ngồi trên ghế, phía sau là một hồ nước tuyệt đẹp và vài cái cây lớn phía trước, có một con đường giữa những hàng cây.Những cặp đôi cứ đi đi lại lại trên đường. Bà cụ tựa đầu vào thi thể ông nội. Họ nhìn những cặp đôi này mà không khỏi nghĩ tới những ngày tươi đẹp trong quá khứ.Tiếc rằng bây giờ ông đã già vàng khè.Bà lão hỏi ông lão: Chuyện gì sẽ xảy ra với ông nếu một ngày tôi đột ngột ra đi?Ông nội không nói chuyện, bà nội nhìn ông hồi lâu rồi ôm lấy ông.
Một tuần trôi qua, bỗng một đêm nọ, bà lão bị bệnh nặng và phải nhập viện cấp cứu. Ông lão nhanh chóng bấm số 120, tay run run.Sau khi bấm điện thoại, ông lão bước tới nhanh nhất có thể và ôm bà lão vào lòng.Xe cứu thương đến và đưa bà cụ lên xe...
Sau khi đến bệnh viện, sau khi kiểm tra, người ta phát hiện tim bà lão khó đập, máu khí bị tắc nghẽn. Cô cần được truyền máu và thay tim nhưng bệnh viện không còn tim nữa.Cần có người thay thế bà già.Ông lão lập tức nói với bác sĩ: "Tôi sẽ tới!"Sử dụng của tôi!Bác sĩ nói: Bạn sẽ chết nếu làm như vậy.khỏe!Chỉ cần sử dụng của tôi!Bác sĩ nghe được giọng điệu của ông nội, dường như đã quyết định rồi, đành phải ký hợp đồng...
Sau khi ký hợp đồng, ông lão xin bác sĩ một mảnh giấy, viết mấy chữ rồi nói với bác sĩ: Khi nào cô ấy tỉnh dậy hãy đưa cái này cho cô ấy.Bác sĩ gật đầu.
Ca phẫu thuật đã kết thúc và rất thành công. Tình trạng của bà cụ đã được cải thiện rất nhiều.Tiếc thay ông nội đã qua đời...
Bà cụ tỉnh dậy không thấy ông nội đâu nên hỏi bác sĩ ông đã đi đâu. Bác sĩ không nói gì cả. Anh ta đưa tờ giấy cho bà cụ xem và bác sĩ bước ra ngoài.
Trong thư viết: Vợ ơi, em còn nhớ ngày đó em đã hỏi anh điều gì không?Không phải là anh không trả lời vì không nỡ để em đi, nhưng chuyện đã xảy ra thì đã xảy ra rồi. Nhìn thấy em nằm trên giường bệnh lòng tôi khó chịu vô cùng.Tôi nghĩ tôi nên trả lời câu hỏi của bạn, 'Tôi trao cuộc đời mình cho bạn...' Tôi xin lỗi, tôi sắp rời đi...
Đọc xong tờ giấy này, bà cụ đã khóc... Trong phòng bệnh chỉ còn lại một tờ giấy do ông nội và những giọt nước mắt buồn bã của bà cụ để lại...