Tôi không thể chịu đựng nỗi đau của bạn

Thời gian: 09/12/2025 Tác giả: Dầu Tiếng Nhiệt độ: 945540℃

  Tôi nghĩ tình yêu lãng mạn và đôi bàn tay cần cù là đủ nên tôi chọn cưới anh và bắt đầu hướng tới tương lai nghèo khó nhưng hạnh phúc của chúng tôi.

  Tuy nhiên, tôi đã sai. Trong vòng một năm kết hôn, anh đã thay đổi.Anh ấy không về nhà sau giờ làm nên tôi nấu bữa tối và gọi cho anh ấy. Anh ấy nói đang chơi bài ở nhà một đồng nghiệp và không phải đợi anh ấy.Một hoặc hai lần, tôi đã tin anh ấy. Anh ấy về nhà rất muộn trong một tháng. Tôi không thể tin được điều đó.

  Tôi không hỏi anh tại sao. Tôi hy vọng rằng sự bao dung của tôi sẽ cho phép anh ấy thú nhận.Một tháng nữa trôi qua, anh không nói một lời nào và vẫn về nhà vào lúc 12 giờ mỗi tối.

  Tôi không sẵn lòng để tình yêu ra đi một cách khó hiểu. Tôi không thể hiểu tại sao một người giàu có thể trở thành ác quỷ, nhưng một người không có tiền làm sao có thể trở thành ác quỷ.Tôi ngồi đó đến mười hai giờ tối, cuối cùng khi anh mở cửa bước vào, tôi nói: Anh lại chơi bài à?Anh sửng sốt một lúc rồi nói: Gần đây công ty nhận được rất nhiều đơn hàng, cần phải tăng ca.Tôi kìm nén cơn tức giận trong lòng và muốn cho anh một cơ hội. Tôi bình tĩnh nói: Hãy quên quá khứ đi, nếu ngày nào anh cũng không đảm bảo về nhà đúng giờ trước bình minh thì đêm nay sẽ là đêm cuối cùng chúng ta ngủ cùng nhau. Sau bình minh, chúng ta sẽ ra khỏi cánh cửa này và đi theo con đường riêng.

  Có lẽ vì thực sự sợ mất tôi nên anh ấy đã khóc và nói rằng để kiếm nhiều tiền hơn để tôi có thể sống tốt, anh ấy đã tìm một công việc cảnh vệ ở hộp đêm và ký hợp đồng một năm.Lúc này tôi mới nhận ra khuôn mặt đầy nước mắt của anh ngày càng đen và gầy hơn. Lúc đó tôi đã tin anh và nói: “Anh ngốc quá, sao không nói thẳng với tôi? Tôi vẫn có thể giúp anh trông cửa hàng và anh có thể về nhà nghỉ ngơi”.Anh nở nụ cười nhẹ nhõm nói: Anh yêu em nhiều đến mức không cho em giặt tất ở nhà. Tôi sợ nếu nói ra, bạn sẽ cảm thấy đau khổ.

  Hóa ra anh thà chịu đựng nỗi bất bình khi bị hiểu lầm, chịu đựng sự vất vả khi làm thêm giờ, nhưng lại không chịu nổi sự đau lòng và đau lòng của tôi. Tuy nhiên, tôi chỉ nghĩ đến điều tồi tệ nhất, bỏ qua cơ thể anh kiệt sức vì làm việc quá sức và thiếu ngủ. Tôi ôm khuôn mặt gầy gò đen đúa của anh mà rơi nước mắt.

  ---- Bài viết được lấy từ Internet, trên trang văn bản còn có nhiều bài viết đẹp hơn!

Tuyên bố: Nội dung bài viết này được người dùng Internet tự phát đóng góp và tải lên, trang web này không sở hữu quyền sở hữu, không chỉnh sửa thủ công và không chịu trách nhiệm pháp lý liên quan. Nếu bạn phát hiện nội dung vi phạm bản quyền, vui lòng gửi email đến: [email protected] để báo cáo và cung cấp bằng chứng liên quan, nhân viên sẽ liên hệ với bạn trong vòng 5 ngày làm việc, nếu được xác minh, trang web sẽ ngay lập tức xóa nội dung vi phạm.