Tôi hy vọng:
Anh ấy cũng giống tôi
Có máu trong ngực và đau trong tim
Tôi không cần hoa, trăng tròn rồi
Không cần sáo ngắn hay sáo dài
Nghèo, nghèo như chè
Một chút hương thơm giữa đắng cay
Hãy tự hào, kiêu hãnh như một bông lan
Một khuôn mặt đầy sương mùa thu
Chúng ta giống nhau, chúng ta dám đứng trong bóng tối
Lang thang trong nghĩa trang trắng
Để nghe tiếng cú cười buồn
Đuổi theo ánh huỳnh quang tao nhã
Chúng ta giống nhau, chúng ta dám ở trong rừng
Đặt cọc dẫn tới tương lai
Con vượn trên cành cây chết có thể duỗi tay ra ở đâu?
Tại sao lại sợ rắn phun ánh sáng xanh vào trong đá?
Cũng như chúng ta, chúng ta dám đi theo cá voi
Chèo thuyền bập bẹ
khám phá những cảng biển xa xôi
Hãy để gió như hồi chuông báo tử và sương mù như lưới bay
Chúng ta giống nhau, chúng ta dám ở trong vũng lầy
Gieo hạt thông để làm thành chùm
Chúng ta giống nhau, chúng ta dám giơ cao ánh bình minh
Giẫm lên hoa, hướng về cái chết!
Dù tôi chỉ là hạt vừng
Quê hương nơi thân cây bị gió thổi bay
Rời xa giọng hát du dương của chim chiền chiện
Xa xa hương thơm quyến rũ của hoa hồng
Tôi tin chắc rằng cũng có hạt vừng
Nằm trên đất lộng gió
Dù chưa gặp nhau nhưng cuối cùng chúng ta vẫn lạc quan
Bởi vì chúng ta đang đối mặt với cùng một mặt trời
Cứ như thế, giữa những vì sao che phủ bầu trời
Để tìm thấy tia sáng bí ẩn đó
Cứ như thế này, trong khu rừng rậm che khuất ánh mặt trời
Để nhận biết cọ lá mờ...