Khi bạn còn là học sinh năm hai trung học, căng tin rất đông đúc. Bạn lặng lẽ đứng xếp hàng, dùng giày vẽ những vòng tròn trên mặt đất, và ánh nắng xuyên qua một bên mặt bạn.Tôi đã nhớ cảnh này từ lâu rồi!
Nắng chiếu lên mặt em, em mỉm cười với anh dịu dàng, em chớp mắt buồn cười, em quay người bước đi trên đường băng rợp bóng cây sung, thỉnh thoảng em ngoái lại nhìn anh.Thời tiết rất đẹp, bầu trời trong xanh và nắng ấm.Đó là điều hối tiếc suốt đời của tôi.
Trong bữa tiệc đầu năm, bạn ngồi trước mặt tôi và quay lại thì thấy trên tay tôi có ba cây kẹo mút. Tôi hỏi bạn có muốn ăn không, bạn lấy trong túi ra một thanh kẹo vị cam nhét vào tay tôi. Sau đó bạn chọn một cái khác và bỏ đi. Sau này tôi mới biết loại bạn lấy cũng có vị cam.
Bạn sẽ không bao giờ tưởng tượng được một người nhìn bạn với khuôn mặt vô cảm, chạy khắp khuôn viên trường chỉ để gặp bạn nhưng lại quay lại nhìn bạn khi đi ngang qua bạn, thích bạn đến nhường nào.
Mùa hè năm đó nóng đến nỗi chiếc quạt trần được bảo trì đã lâu cho đến tận kỳ nghỉ hè mới được bật lên. Mỗi ngày tôi đều nằm bên cửa sổ chờ gió và có thể nheo mắt ngủ.