Cùng với làn gió mềm mại và ấm áp, những bông hoa màu đỏ tươi tỏa ra hương thơm sảng khoái, một lần nữa làm say lòng những trái tim mềm yếu.Nằm tựa vào bông hoa rực rỡ nở một mùa, rót chút nắng vào trái tim mềm mại, đếm từng chi tiết, vẻ đẹp của thời gian.
Nếu gió xuân đa cảm thì chắc chắn sẽ mang đến nét thơ cho vẻ duyên dáng của một bông hoa nở trong nắng; nếu mưa xuân có chủ ý, chắc chắn sẽ làm cho từng cánh hoa nở rộ một cảm giác bình yên.
Ngồi lặng lẽ dưới mái hiên năm tháng, nhặt một cánh hoa đã khô theo thời gian, cùng cơn mưa giữa mùa, dùng chút hơi ấm còn sót lại của pháo hoa thoáng qua để pha một tách trà thơm trong im lặng.Một sự chờ đợi nhẹ nhàng, một chén tình như ý, và hơi ấm đắng trong trà.Những cánh hoa khô tràn về quá khứ thịnh vượng, vương vấn hương thơm lâu năm của thời gian; dòng nước mảnh mai yếu đuối trôi theo hơi ấm đọng lại trong tim, ngưng tụ sự tĩnh lặng sâu thẳm theo năm tháng.Gác lại sự hào nhoáng, thứ bạn bước vào là sự tĩnh lặng của thời gian, thứ bạn nếm được chính là cảm xúc ẩn sâu trong tâm hồn.
Em đến như đã hẹn trong gió xuân; Tôi lặng im chờ hoa nở.Bước chân nhẹ nhàng, bước trên sân trải gấm, bước đi an toàn, để lại trái tim ấm áp đã im lặng bao năm.Với một chút hương thơm, bạn có thể lặng lẽ thể hiện cảm xúc của từng bông hoa nở theo năm tháng; với một chút ấm áp, bạn có thể cảm nhận được tình cảm của từng bông hoa rơi theo thời gian.Hẹn nhau cùng trái tim mùa xuân, nắm tay nhau nhớ lại nụ cười ngọt ngào.
Cuộc đời như một giấc mơ, sự thịnh vượng và cô đơn trong cuộc sống, niềm vui và nỗi buồn trần thế, để lại một thành phố sạch sẽ gió và khói.Nếu thời gian cứ trôi đi thì sự thấu hiểu trìu mến chính là lượng mưa ổn định nhất của trái tim.Nếu đang đợi em, em ở thành phố, làm sao có thể giữ hoa nở trong thành phố mùa này, để lại bức tranh mực dày nét bút nhẹ, cùng sự dịu dàng của nước và trăng, trong sâu thẳm năm tháng, thu nông cạn.
Hoa nở thành thơ, hoa rơi vào tâm tư. Nếu hoa nở là niềm mong đợi, lòng hiếu thảo ẩn dưới tán lá cũng không thể thoát khỏi nỗi buồn và cái chết. Cuối cùng, những bóng lốm đốm và đứt quãng còn sót lại trên những bông hoa rụng theo mùa.Những mong đợi rải rác trong gió hát bên tai ai; nỗi sầu rơi trong mưa còn ở cội nguồn của ai?Đôi mắt đang nhìn chằm chằm của tôi lại rơi vào giấc mơ lúc nửa đêm của ai?
Trong cuộc đời luôn có một chút hương thơm sưởi ấm quá khứ khó quên. Làn hương thơm đó là kho báu của sự thịnh vượng cuối cùng.Chúng ta gặp nhau là đủ hạnh phúc rồi. Hãy để năm tháng trôi qua, và sự đồng hành thầm lặng trong trái tim chúng ta là sự bình yên và ấm áp nhất trong năm tháng.
Nỗi ám ảnh về thời gian dường như không thể ngăn cản được sự lạnh lùng của thời gian.Không biết có phải mùa khao khát không. Nỗi tương tư nằm lặng lẽ trong thế giới phàm trần giống như một cơn gió nhẹ, nhẹ nhàng trôi qua cửa sổ canh. Không cần suy nghĩ, nó bước vào cổng mùa và đón lấy màu xanh của mùa đó vào lòng tôi.
Cảnh đẹp nhất trong thế giới phàm trần là cảm giác cảm động khi được bao bọc bởi núi sông trên đường đi.Nghìn khúc quanh co, cây đầy hoa nhưng cuối cùng lại nảy sinh muôn ngàn nỗi cô đơn.Chỉ là những lời không nói nên lời rơi trong gió thu làm lạnh lòng người; và tấm gấm mùa ấy làm đẹp một thời của ai đó.
Nỗi buồn thời gian, lời độc thoại nhẹ nhàng ôm năm tháng trôi qua đếm cánh hoa rơi.Những lời hứa bồng bềnh trong gió đã đến đầu mùa sau, hoặc đã bị gió lãng quên, hoặc có thể đã bắt đầu lưu chuyển và trở nên thơm ngát. Chỉ có ký ức nông cạn mới có thể hiểu được sự lãng mạn còn sót lại.
Tôi thích mưa, một chút mưa nhưng nó lại khiến tôi buồn về mùa mưa.Bạn đã bao giờ quên vẻ đẹp của mưa chưa?Anh rất muốn đợi em dưới mưa, dù có chia tay, anh cũng sẽ đặt chiếc ô đó vào lòng bàn tay em.
Kiếp trước chúng ta nợ nhau nên kiếp này mới gặp được nhau.Nếu gặp nhau là khởi đầu của chia tay, anh sẽ đợi em ở ngã tư tiếp theo để diễn giải chuyện tay trong tay lãng mạn, cùng nhau lồng xanh trong thế giới phàm trần, một mùa vương vấn sâu trong mây nước.
Nếu em đến, anh vô tình ở đây, em sẽ nhuộm sự dịu dàng mong manh ấy thành hương xuân, nhẹ nhàng nhảy múa trong luân hồi phàm trần, gặp lại khi hoa nở đúng mùa; Nếu anh và em chỉ kề vai nhau, hãy ngoảnh lại mỉm cười như cánh hoa vô tình rơi, tình cờ rơi bên cạnh em, trút xuống hơi ấm mùa xuân.
Luôn có một loại tình yêu, ấm áp một thời gian; luôn có một sự ấm áp nào đó khiến hoa nở rực rỡ suốt một mùa.Nếu bạn có thể cảm nhận được sự ấm áp của những loài hoa nở rộ vào mùa này thì nó sẽ sưởi ấm nơi bạn đang ở.
Tác giả|Fenglin Qiushui
----Bài viết lấy từ Internet, đọc thêm văn xuôi/tiểu luận/thơ/cụm từ, đồng thời xuất bản các bài báo và tác phẩm trên trang văn bản!